Tác giả: Colleen McCullough
Tên gốc: The thorn birds
Đây là một rác phẩm kinh điển, gối đầu giường của chị em phụ nữ thế hệ Z. Chuyện là anh A thích chị B từ hồi chị B còn nhỏ, chị B cũng mê anh A. Khi chị B lớn lên thì hai người ỡm ờ chứ không lấy được nhau. Chị B lấy anh C vì anh này trông rất giống anh A. Kết hôn xong, hai người chuyển đi vùng khác. Một bữa nọ, anh A ghé vùng hai người đó sống và chịch dạo với chị B. Đm, đạo đức ghê chưa? Mèo mả gà đồng một giuộc, nhân danh tình yêu để phản bội hôn nhân. Mà đã chịch dạo thì dĩ nhiên sẽ có thai. Có thai nhất định đẻ. Đứa bé sinh ra quyết phải giống bố nó. Bố nó đây là anh A. Hay làm sao anh C lại rất giống anh A nên đứa trẻ giống cả anh C nữa. Nếu tổ hợp 3 người này đi với nhau trong thời buổi nam nam sinh tử này thì hẳn người ta đã nghĩ bé a là con đẻ của A và C.
A, B vẫn lằng nhằng với nhau trong suốt nhiều năm sau mà A hoàn toàn không biết, hoặc là không muốn biết mình có con bởi lẽ việc có con này sẽ huỷ hoại toàn bộ sự nghiệp của A. Mãi cho đến khi a chết đuối thì sự thật mới được phơi bày. A cầu xin sự tha thứ của B và đến giây phút cuối đời, ông ta có được điều ấy.
Đoạn sau là về con gái của B, éo lan quyên mẹ gì đến phần trước.
Tên của câu chuyện nhảm nhí trên là Tiếng chim hót trong bụi mận gai. Ngày xưa tôi đọc đến suýt thuộc cái đoạn đề từ. Và dù bây giờ nhớ lại thì thấy nó nhảm như vậy nhưng cuốn sách này vẫn là một tượng đài trong lòng tôi, bởi thời ấy, tôi hầu như không có sách đọc. Tôi thậm chí thử đốt cháy hoa hồng để xem tro của hoa hồng thực sự là như thế nào. Hóa ra, những gì tồn tại trong tưởng tượng mới là đẹp nhất.