Nếu có quyển sách nào tác động mạnh tới cảm xúc của tôi nhất, thì chính là cuốn này.
Tôi đã ngập trong giận dữ, đau đớn, căm phẫn, thương xót và sợ hãi.
Chưa bao giờ tôi phải đặt sách xuống vì quá sợ hãi. Vậy mà với Người tù bé nhỏ, tôi đã không dám đọc từng trang cho đến cuối cùng. Tôi kinh hãi trước sự thật tàn nhẫn mà tác giả đã trải qua, bởi đây là một câu chuyện có thật. Tôi ghê tởm tội ác được mô tả trong cuốn sách, xót xa cho nhân vật. Và cũng đồng thời, tôi khâm phục nghị lực phi thường của tác giả.
Bạn hãy tưởng tượng một cô bé con năm tuổi bị cha dượng lạm dụng trong suốt 17 năm liền. Cay đắng làm sao, điều ấy được mẹ đẻ cô ngầm đồng ý. Cái con người lẽ ra phải đứng lên bảo vệ cô thì nay, để giữ chồng, không ngần ngại đẩy con gái vào bẩn thỉu.
Bạn có tưởng tượng cảm giác một gã đàn ông ghê tởm sờ soạng khắp người mình, luồn ngón tay vào quần lót mình, và đến khi mình dậy thì, gã dùng đến những cái bao cao su nhầy nhụa đi vào cơ thể mình.
Bạn có phẫn hận khi bạn dùng hết can đảm trên đời, tố cáo hắn ra tòa, để rồi bản án hắn nhận được thậm chí còn ít hơn số năm bạn bị lạm dụng?
Bạn có đau đớn khi ngay sau phiên tòa, cả gia đình đập cho bạn tơi tả vì đã tố cáo một tội ác ghê gớm đã diễn ra với bạn và không một cánh cửa nào mở ra che chở cho bạn?
Tôi hy vọng trên đời này không ai phải biết câu trả lời cho những câu hỏi trên. Còn Elliott, cô ấy sẽ quên đi quá khứ và sống hạnh phúc.
Tôi vẫn nhớ khi tôi mua cuốn sách này lúc nó mới được xuất bản, tôi nghe mấy cô bán hàng bàn luận với nhau bằng giọng tức giận với nạn nhân rằng tại sao không bỏ trốn, tại sao không phải kháng cho ra trò, vân vân và mây mây. Tôi lại nhớ đến những vị chúa sơn lân trong cũi, những con hổ, con sư tử oai hùng phải khuất phục trước đòn roi, bỏ đói và đủ trò hành hạ của người dạy thú. Tôi cũng nhớ đến những con chim bị nhốt trong lồng và dạy dỗ đến mức dù người ta có mở lồng ra, chúng cũng không dám bay thoát. Sẽ có người nói “sao lại so sánh người với động vật?”. Ai, cái gì cũng thế thôi, cũng biết sợ hãi trước đòn roi và trừng phạt, biết chùn chân trước những nỗ lực trốn thoát không thành. Và Elliot chỉ là cô gái nhỏ, cô ấy đã cố hết sức rồi. Tôi khâm phục lòng can đảm của cô ấy sau 17 năm. Nếu là 1 con sư tử, hẳn nó đã chấp nhận cái cũi rồi.
Sách liên quan: A child called “it”
[…] từ khi mua Người tù bé nhỏ cho đến bây giờ, tôi đã từng nghe rất nhiều những lời thương xót xen lẫn […]