Tác giả: Lăng Báo Tư
Ngày xưa, khi đọc Nàng tiên cá, tôi rất ghét hoàng tử vì sao đến người mình yêu cũng không nhận ra, lại nhầm nàng với công chúa nước láng giềng. Bằng những ảo tưởng của mình về sức mạnh tình yêu, tôi cứ ngỡ dù người kia biến thành tro bụi cũng vẫn nhận ra chứ. Đâu ra cái kiểu người ta mới mất tiếng đã nhận làm em gái mưa rồi?!!
Thế nên tôi rất vừa lòng với anh Dịch Vân Trai. Dù Tiêu Lan Huân bị huỷ dung, một cô “Tiêu Lan Huân” giống hệt người thương trong trí nhớ lại kề ngay bên cạnh, ngày ngày thổi gió nhưng bằng trái tim, Dịch Vân Trai vẫn cảm thấy ai mới là Tiêu Lan Huân thật.
Bộ này cẩu huyết lắm nhưng tôi mê mệt nó, nó đánh dấu mối lương duyên giữa tôi và Lăng Báo Tư. Truyện là Tả Chấn Ngọc nam phẫn nữ trang, gọi là Tiêu Lan Huân, gặp Dịch Vân Trai. Hai người như Lương Chúc ver đam, cùng học, cùng chơi rồi yêu nhau. Nhưng càng ngày Tiêu Lan Huân càng u sầu mà Dịch Vân Trai không sao hiểu nổi. Hắn chỉ hiểu mình khao khát Tiêu Lan Huân, muốn đưa nàng về dinh. Thế rồi Dịch Vân Trai nhiễm quái bệnh, sau khi lành bệnh thì Tiêu Lan Huân biến mất. Khi tỉnh ra, hắn chỉ nhớ đêm điên loan đảo phượng của hai người và ánh mắt bi thương của nàng. Hắn điên cuồng tìm kiếm suốt 3 năm. Vì hắn vừa giàu vừa đẹp nên các cô nương dù phải giả mạo thành người khác cũng muốn vào Dịch gia. Tất nhiên Dịch Vân Trai đâu có ngu mà nhìn lộn. Mãi đến khi có người mang đến chiếc trâm hẹn ước, hắn mới tin đó là Tiêu Lan Huân. Thế nhưng, càng gần Tiêu Lan Huân này, hắn càng thấy nàng xa lạ, nàng không hề giống người xưa trong ký ức, thậm chí còn không giống bằng tên biểu huynh xấu xí mắc quái bệnh của nàng – Tả Chấn Ngọc. Từ ngày gặp Tả Chấn Ngọc, Dịch Vân Trai như bị bỏ bùa, không lúc nào ngừng nghĩ đến y. Hắn phát điên phát rồ khi nhận ra mình ấy thê mà lại cứng với Tả Chấn Ngọc vừa xấu vừa bệnh tật. Quá trình Lăng Báo Tư tạt máu chó bạn đọc thế nào, mời đọc truyện để thưởng thức :)))
Tôi ghét nhược thụ, nương thụ nhưng không ghét Tả Chấn Ngọc dù y rất hay khóc. Vì Tả Chấn Ngọc hiền chứ không nhược, với hoàn cảnh của y, không khóc mới lạ. Tính cách y vừa mạnh mẽ vừa yếu đuối, không ra vẻ đã thích còn ngại.
Dịch Vân Trai đúng là thiên hạ đệ nhất si tình. Chính vì hắn yêu Tiêu Lan Huân như thế nên mới không chịu nổi mình bị lừa gạt. Nhưng tôi nghĩ hắn không phải hận Tả Chấn Ngọc lừa mình tên tuổi giới tính mà hận Tả Chấn Ngọc không tin tưởng hắn. Vì không tin nên mới che giấu sự thật về bản thân. Vì không tin nên mới bỏ đi sau khi trúng độc. Lại còn dâng hắn cho người con gái khác. Nhưng hắn quá yêu Tả Chấn Ngọc nên rốt cuộc vẫn không nhịn được mà yêu thêm lần nữa.
Mấy em nữ phụ não tàn trong truyện đúng là tấu hài. Đọc cười như điên. Truyện có mấy đoạn hơi bị vô lý và cường điệu nhưng tôi bỏ qua hết. Cẩu huyết muôn năm.